[爆卦]Han seung woo ig是什麼?優點缺點精華區懶人包

雖然這篇Han seung woo ig鄉民發文沒有被收入到精華區:在Han seung woo ig這個話題中,我們另外找到其它相關的精選爆讚文章

在 han產品中有10000篇Facebook貼文,粉絲數超過0的網紅,也在其Facebook貼文中提到, Như Đoá Hoa Sương ( Truyện “chắc là” ngắn | Gào ) Phần 11: Số phận một quân cờ. Hồi nhỏ, tôi rất thích ăn kẹo kéo. Chính là loại kẹo để trong một cá...

 同時也有5886部Youtube影片,追蹤數超過0的網紅醬油Joyu ch.,也在其Youtube影片中提到,我會不會被告? 希望我不會收到傳票 --------------------------------------- ❆ 對神社許願吧 ➫ https://p.ecpay.com.tw/385F71F ↳ 誠心許個願,也許真的會實現喔? ❆ 趣味表單 ➫ https://reurl....

han 在 蕭秉治 Instagram 的最佳貼文

2021-10-01 03:16:19

『不留活口』這首歌就是狂人專輯的序曲,希望每個人都能為了自己心中的價值而戰,也希望有一天所有的不公不義能夠燃燒殆盡,讓人類世界能夠重生。 - 蕭秉治Project X二號章《狂人》 先行發聲 邪典搖滾之作〈不留活口〉 面對黑暗 正義就是我們的光 . ⠀ 愛奇藝國際站首部亞洲製作原創劇集 《逆局 D...

  • han 在 Facebook 的最讚貼文

    2021-10-01 00:16:42
    有 1,968 人按讚

    Như Đoá Hoa Sương ( Truyện “chắc là” ngắn | Gào )

    Phần 11: Số phận một quân cờ.

    Hồi nhỏ, tôi rất thích ăn kẹo kéo. Chính là loại kẹo để trong một cái nồi nhôm trên những xe hàng rong rao bên đường. Người bán sẽ cuộn kẹo vào chiếc que bằng tre rồi kéo lên, nhìn vô cùng thú vị. Mẹ hay mắng rằng kẹo kéo quá ngọt, không vệ sinh. Nhưng vì tôi thích nên thi thoảng mẹ vẫn chiều theo ý tôi.

    Sau này lớn lên, tôi đã lâu lắm rồi không còn nhìn thấy những xe kẹo kéo tuổi thơ nữa.

    Có những điều ta từng rất yêu thích, bằng một cách nào đó sẽ bị thời gian xoá mờ. Thậm chí biến mất. Mọi thứ trên đời, khi còn có thể, hãy tận hưởng.

    Tôi từng nghĩ, tình yêu tuổi đôi mươi như những que kẹo kéo tuổi thơ mà tôi từng mê mẩn, chưa chắc đã ngon nhất, tốt nhất. Nhưng là ngọt ngào nhất trong ký ức của mỗi người. Mãi về sau khi nhớ lại, vẫn cảm thấy vị ngọt ở đâu đây.

    Người mơ mộng như tôi, tìm thấy tình yêu trong ký ức ngọt ngào như que kẹo.

    Nhưng với một số người, tình yêu đã qua, người cũ đã xa, vốn chẳng có gì quan trọng cả.

    Như một bàn cờ, chỉ cần giữ lại Vua thì sẽ thắng, đâu quan trọng là Tốt hay Hậu? Tất cả đều sẽ phải hy sinh.

    Tốt hay Hậu thì cũng chỉ là vật hy sinh cho Vua. Một quân cờ, xét cho cùng dù khác nhau tên gọi, nhưng cùng chung số phận cả thôi.

    ___________

    Quang đứng đó. Cả bầu trời phía sau lưng cậu ấy dường như đang tối sầm lại. Bóng lưng cô đơn giữa cơn giông kéo tới cùng gió mạnh. Tôi nhìn Quang, có một chút thương cảm, có một chút sững sờ. Một làn gió lạnh thổi bụi bay nhoè mắt tôi. Tôi đưa tay lên dụi mắt. Rồi tiến về phía cậu ấy:
    - Trời sắp mưa rồi, còn đứng đây làm gì?!

    Quang không đáp lại câu hỏi của tôi. Cậu ấy bỗng kéo tay tôi lại sát bên, rồi gục đầu lên vai tôi:
    - Mệt quá! Mượn vai một lát!

    Tôi im lặng nhìn ra phía xa chân trời. Cơn mưa ngày hôm nay, chắc là sẽ lớn lắm. Mây đen đang kéo đến cuồn cuộn thế kia mà. Quang hất ra một tiếng thở dài. Tôi hỏi một câu thừa thãi trong vô thức:
    - Ổn không?!

    Quang gật nhẹ:
    - Chị hỏi cho có phải không? Ổn! Rất ổn.

    Có đôi lúc đứng trước những rối ren của cuộc đời người khác, bạn không thể im lặng, nhưng cũng chẳng biết phải nói gì. An ủi thì nằm ngoài khả năng. Nhưng động viên lại thừa thãi. Không nói gì đáp lại không gian trống trải, thì cảm thấy ngại ngùng.

    Là một người bạn, tôi không muốn Quang cảm thấy giờ đây cậu ấy chỉ có một mình. Thường ngày, cậu ấy luôn đùa giỡn. Nhưng tôi biết, Quang là một người nhạy cảm, có trái tim ấm áp. Ẩn sau vẻ bề ngoài vô lo, chưa trưởng thành, là một trái tim mang nhiều vết xước với những tổn thương từng có. Quang không gần gũi với cả cha lẫn mẹ. Nhưng cậu ấy là con trai duy nhất của chủ tịch. Dù không nói ra, hay có cố gắng tỏ ra thờ ơ với con trai mình như thế nào đi chăng nữa, đối với chủ tịch mà nói, ông ấy đặt vào Quang rất nhiều kỳ vọng. Nếu không phải vì hy vọng vào đứa con này, trong tương lai sẽ thay thế mình ở một thời gian không xa nào đó. Thì có lẽ, ông ấy đã không phải nhọc công tốn sức tức giận rồi lại đi dọn dẹp từng chút một những bãi chiến trường tuổi trẻ bồng bột do con mình gây ra.

    Ngày hôm nay, khi công ty gặp phải biến cố này, chủ tịch bị triệu tập liên quan đến rất nhiều rắc rối pháp lý sắp tới. Dù Quang trong công ty vẫn chỉ là một nhân viên nhỏ. Nhưng bỏ qua điều đó, cậu vẫn là con ông ấy… Có lẽ giờ phút này, trong lòng đang rất lo lắng cho cha mình nhưng chẳng thể làm gì?!

    Những nhân viên ở bên dưới như chúng tôi, cho dù là ở bộ phận nào, cũng chẳng thể đóng vai trò gì trong những sự kiện như thế này. Chỉ có Ban Quản Trị và phòng pháp chế, cùng phòng truyền thông mới có thể tham gia giải quyết khủng hoảng này mà thôi. Hẳn Mặt Trời đang rất đau đầu với tất cả mọi việc.

    - Chị không cần lo quá đâu!

    Câu nói của Quang bất ngờ vang lên kéo tôi khỏi dòng suy nghĩ bâng quơ.

    - Lo gì?! Lo thì được gì

    Nói vậy nhưng không thể không cảm thấy lo lắng. Đôi khi chúng ta cứ tự dối lòng và nói ra những điều khác xa mình đang nghĩ.

    Một vài giọt nước mưa bắt đầu rơi lất phất. Quang đứng dậy, hất mặt về phía tôi:
    - Muốn ngồi đây tắm mưa hay đi ra chỗ khác?

    “Mưa? Tắm mưa?! Không được. Còn em bé nữa. Tắm mưa ốm thì sao?” Tôi thoáng nghĩ rồi vô thức sờ tay lên bụng mình. Quang sững lại nhìn tôi trong giây lát rồi nhanh chóng kéo tay tôi đứng dậy, vừa lúc mưa đổ xuống như trút. May mắn thay, chúng tôi đã kịp chạy vào mái hiên bên trong.

    Quang rút ra một điều thuốc đưa lên miệng, tôi tiện tay rút điều thuốc khỏi cậu ấy, rồi giật lấy bao thuốc trên tay Quang, nhét lại điếu thuốc vào trong.

    - Hút ít thôi, không hút nữa.

    Quang chau mày nhìn tôi, rồi lại nhìn bao thuốc trong tay tôi. Song, cậu ấy cũng không phàn nàn gì. Chẳng phải tôi muốn giấu giếm việc mình đang mang thai. Chỉ là nói ra lúc này không phải lúc. Trong khi mọi thứ đang xáo trộn ở cuộc đời cậu ấy, tôi không thể hồ hởi báo tin vui của mình.

    Gió mạnh, mưa lớn dần. Quang đút hai tay vào túi quần, thở dài.

    - Tin bố em mới bị triệu tập vừa lên báo là mấy con giời té ngay. Bớt phiền hẳn!
    Tôi cười động viên:
    - Trong cái rủi cũng có cái may. Tiện sàng lọc bạn bè, các mối quan hệ cũng tốt còn gì.
    Quang cười khẩy:
    - Không cần phải đến hôm nay, có chuyện này mới có thể sàng lọc đám rác rưởi ấy. Ngay từ đầu đã là những mối quan hệ đôi bên cùng có lợi rồi.
    Tôi nhướn mày:
    - Lợi như thế nào? Chỉ thấy em chơi với mấy đứa như vậy rất tốn thời gian. Mà em bớt dùng từ cay nghiệt đi. “Rác rưởi” nghe nó nặng.
    Quang rút tay trong túi quần ra đặt lên đầu tôi, rồi vò cho tóc tôi rối tung:
    - Chị còn non và xanh lắm.
    Tôi nhăn nhó gạt tay cậu ấy xuống, rồi chỉnh lại tóc mình. Quang thờ ơ nói:
    - Mấy đứa gái xinh, bất tài vô dụng, hot hot trên mạng, nếu không có tài năng gì, thì tin tức hẹn hò với con người này người kia, chẳng phải có chuyện um sùm cõi mạng sao?

    Tôi lại bĩu môi, đáp giọng khinh khỉnh:
    - Vậy thì có lợi chỗ nào? Bố em cũng không thích những tin tức kiểu đó còn gì? Chỉ tốt cho tụi nó, chứ tốt gì cho em? Mà nói là đôi bên cùng có lợi. Lãng phí thời gian với những người mà mình biết trước đến với mình vì danh lợi, để làm gì?

    Quang cười:
    - Để bố mẹ chú ý đến em. Chẳng phải không có lùm xùm trên báo, bố không phải tức giận giải quyết, thì ông ấy có khi đã quên em rồi sao? Bố càng tức giận, mẹ càng hả hê. Mẹ cũng sẽ gọi hỏi han em… Không thì cả năm bà ấy cũng không gọi.

    Tôi lặng người trong thoáng chốc. Từng câu nói của một người đàn ông đã hơn hai mươi tuổi, sao lại như đứa trẻ mới mười mấy thế này…. Tôi cảm giác như dù đã lớn lên, nhưng có lẽ Quang vẫn đang sống ở những ngày tháng cha mẹ ly hôn và bỏ mình ở lại. Cái khát khao “được” bố mẹ mình “chú ý”, mới khờ dại và non nớt làm sao.

    Dường như nhìn thấy được sự “thương cảm” tràn đầy trong ánh mắt tôi. Quang xua tay:
    - Quan trọng hơn là, có lợi ở khoản vui. Chơi với bọn đó cũng vui được trong lúc đó. Có thiệt gì nào? Giờ bố em gặp sự cố, tụi nó nhanh nhẹn lên phủ nhận không quen biết, không hẹn hò gì cả rồi. Đỡ phải cắp theo mấy cái đuôi dù đã chán muốn chết!

    Tôi thở dài:
    - Thôi, đừng nói về đám gái gú thiển cận của em nữa. Cái kiểu người thấy người khác sẩy chân đã nghĩ rằng người ta chết hẳn ấy… Nói mãi chỉ thấy phí lời. Nhưng mà, lúc nãy, chị thấy chị Như Hoa tới. Chị ấy đến công ty mình lúc này làm gì nhỉ?

    Tôi tỏ rõ vẻ băn khoăn. Quang nhìn tôi giây lát rồi buông thõng một câu nhẹ bẫng:
    - Đến họp Ban Quản Trị chứ gì nữa.

    Tôi mở to mắt, ngạc nhiên nhìn Quang:
    - Liên quan gì?

    Quang nhún vai:
    - Mẹ Cả cũng sẽ đến. Mẹ Cả và chị Như Hoa đều là cổ đông của công ty. Vợ đầu lúc nào cũng có địa vị và danh phận, dù thế nào. Chả bù cho mẹ em và mẹ ba, chuyện kinh doanh, công ty, chưa một lần được bố em cho phép ý kiến. Trong mắt ông ấy chắc chỉ có 2 loại đàn bà: Để yêu và tôn trọng, hoặc để hầu hạ và xem thường.

    _______________

    Những câu nói của Quang khiến tôi suy nghĩ mông lung nhiều quá. Tôi không rõ cảm giác này là gì? Là có một người phụ nữ rất quan trọng với Mặt Trời, cô ấy sẽ luôn tồn tại trong cuộc đời anh ấy, cho dù có hay không - sự xuất hiện của tôi. Đúng không?

    Như Hoa có rất nhiều thứ mà tôi không có, hay chính xác hơn là chưa thể có lúc này. Chị ấy có thể cùng Mặt Trời đồng hành trong những biến cố như hôm nay - điều tôi có muốn cũng chưa đủ khả năng để giúp đỡ. Một người là cổ đông, một người chỉ là phó phòng bé nhỏ. Xét về hoàn cảnh và vị trí, rõ ràng đã chẳng có cửa để so bì.

    Khi bạn yêu ai đó, bạn sẽ muốn có mặt trong tất cả hành trình của cuộc đời họ. Cho dù là hạnh phúc hay những lúc khó khăn. Nếu yêu thật lòng, chẳng ai muốn phủi tay, là người đứng ngoài cuộc cả. Có chăng chỉ như đám con gái ham hư vinh trên thế giới ảo mà Quang nói… Đến với nhau vì lợi ích, vội vã rời đi khi lợi ích chẳng còn.

    Vốn từ trước đến nay, vị trí của tôi trong lòng Mặt Trời chưa từng rõ ràng. Chỉ từ khi có đứa trẻ này, mọi thứ mới trở nên chân thực một chút. Nhưng tôi có lòng tự trọng của mình, chẳng muốn một ai vớt lấy cuộc đời mình chỉ bởi vì lỡ lầm và thương xót.

    Giờ đây, mỗi điều tôi biết về mối quan hệ giữa anh ấy với vợ cũ… Đều mang tới cho tôi cảm giác thật bất an.

    “Ta yêu sai hay đúng.
    Còn thấy đau là còn thương.”

    Câu hát ấy cứ quanh quẩn bên tai tôi suốt nhiều ngày. Tình yêu đâu có đúng- sai. Nó là thứ cảm xúc đắt giá, đến và đi không hề báo trước. Xét cho cùng “còn thương” đâu phải là “còn yêu” đúng không?

    Tôi luôn nghĩ Mặt Trời còn thương Như Hoa nhiều lắm. Nhưng có “còn yêu” hay không? Nếu có, thì còn nhiều hay ít? Tôi không dám chắc. Thật khó khăn cho một mối quan hệ mà những người trong cuộc không thể chắc chắn cảm giác của đối phương dành cho mình. Và càng mệt mỏi hơn, khi trong mối quan hệ đó có xuất hiện “người thứ ba” dù chỉ là hình bóng thoáng qua, không rõ nét. Không có quyền ghen tuông vì chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Thật vô lý khi áp đặt sự phẫn nộ lên mối quan hệ chỉ vì cảm giác “thiếu an toàn” của bản thân với một “kẻ thù” không tồn tại.

    Có một câu hỏi rất hay được đặt ra cho những cặp đôi yêu nhau, đó là giữa việc ngoại tình thể xác và ngoại tình tư tưởng, bạn thấy việc nào khó có thể tha thứ hơn?! Nhiều người trả lời rằng họ thà biết người mình yêu lên giường với người khác vì sinh lý hay vui chơi qua đường, còn hơn là biết rằng người mình yêu thực lòng yêu đối phương, dù không hề có tình dục, xác thịt.

    Tôi không rõ nữa. Ngoại tình là ngoại tình thôi. Vết đứt trên da cũng đau. Mà, vết đứt trong tim còn đau hơn thế.

    Như Hoa lúc ấy và sau này sẽ luôn là người phụ nữ mà Mặt Trời không thể từ bỏ, không nhẫn tâm từ bỏ. Còn tôi, tôi ở đâu trong cuộc đời anh ấy? Là một người mới bước vào, liệu có thể nào ở lại mãi mãi được chăng?

    ___________

    Cả ngày hôm ấy, tôi không nhắn tin hay gọi gì cho Mặt Trời. Anh ấy dường như ở trong phòng họp suốt mười mấy tiếng. Tôi không muốn làm phiền. Sau khi ở sân thượng với Quang, tôi trở về cố gắng làm tốt công việc của mình. Đó là tất cả những gì tôi có thể và nên làm lúc này. Không tạo thêm gánh nặng, không trở thành một sự phiền phức nếu như mình đã chẳng thể giúp gì.

    Theo những gì Quang nói, thì mọi chuyện sẽ sớm yên ổn thôi. Vì đây không phải là lần đầu tiên có tin tức về việc chủ tịch gây lũng đoạn thị trường và gian lận cổ phiếu. Có điều, tất cả những lần trước đều yên ổn, không có chứng cứ thuyết phục nào. Phòng truyền thông sau đó luôn giải quyết êm đẹp. Tin đồn theo thời gian cũng trở nên nhạt nhẽo và bị vô vàn sự kiện khác lấp đầy.

    Tôi thì cảm thấy bất an hơn. Nếu chỉ là tin đồn không bằng chứng, không dễ gì có lệnh triệu tập điều tra. Báo chí chính thống đều lên tin ngay lập tức. Chuyện này chắc chắn đã được sắp xếp, chuẩn bị rất kỹ càng. E rằng phen này lành ít dữ nhiều.

    Nếu chủ tịch bị có vấn đề gì với pháp lý thực sự, thì không giống phim ngôn tình rằng Quang sẽ là người thay thế. Không dễ dàng như vậy, ngay cả khi cổ phần có được chuyển qua cậu ấy. Tổng và những công ty con, chi nhánh nước ngoài vẫn sẽ phải hoạt động cho dù tình huống xấu nhất có đến đi chăng nữa. Tất nhiên, ai sẽ ở vị trí thay thế sẽ chẳng đơn giản gì…

    Thậm chí những gì chủ tịch gây dựng cũng có nguy cơ mất trắng vào tay người khác. Công ty không thể sụp đổ, nhưng nó sẽ thuộc về ai khi rắn mất đầu, thì chưa rõ. Tất nhiên, điều tôi hy vọng với tư cách là một nhân viên nhỏ bé… là mọi chuyện sẽ ổn. Cho dù… nếu nó không ổn cũng chẳng ảnh hưởng nhiều đến tôi. Nhưng với Mặt Trời, chắc hẳn là một câu chuyện khác…

    ___________

    Gần chín giờ tối, Mặt Trời vẫn chưa ra khỏi phòng họp. Còn Như Hoa, tôi không biết chị ấy đã về từ lúc nào. Có thể chị ấy chỉ đến tham gia cuộc họp chớp nhoáng sau đó rời đi từ lúc tôi và Quang còn đang trò chuyện.

    Tôi nhắn tin cho Mặt Trời. Rồi xách túi chuẩn bị tự về. Bỗng tin nhắn trả lời nhanh chóng được gửi tới: “Chờ anh thêm một chút. Sắp xong rồi.”

    Tôi lại ngồi lại bàn làm việc và chờ anh ây. Khoảng mười giờ hơn, anh ấy nhắn tin: “Em xuống sảnh trước đi. Anh xong rồi, anh đi lấy xe. Hôm nay cho tài xế về trước vì có con nhỏ, không đợi anh lâu được.”

    Tôi lại xách túi, bấm thang máy, đi xuống sảnh để chờ anh. Phía đằng sau có mấy người rời ra từ phòng họp. Mọi người đều có vẻ rất căng thẳng, hoàn toàn chẳng ai để ý tới tôi.

    Xe anh vòng qua sảnh trước, tôi vội bước lên mở cửa trước rồi vào xe. Gương mặt anh lộ rõ sự mệt mỏi. Vừa thấy tôi, anh liền nói:
    - Xin lỗi babe, em đợi anh lâu lắm phải không? Em ăn tối chưa?!

    Tôi gật đầu:
    - Em ăn rồi. Anh đói không? Mình đi ăn thêm. Em thấy anh mệt lắm.

    Anh nắm lấy tay tôi:
    - Tốt lắm! Rất ngoan. Em tự ăn uống thế anh mới yên tâm. Bây giờ anh còn vài việc phải giải quyết, mình đi ăn nhanh một chút, anh đưa em về rồi anh xử lý nốt mấy việc.

    Tôi mím môi: “Dạ”

    Nhìn anh rất khẩn trương, khiến tôi không thể không thấy vừa lo vừa thương anh được. Chúng tôi ghé một quán ăn đêm nhỏ.

    Ngồi ăn, tôi hỏi anh về sự cố hôm nay. Anh không nói gì nhiều. Cũng như Quang, anh chỉ nói tôi: “Sẽ ổn thôi, em đừng lo.”

    Nhưng khi tôi nói với anh rằng tôi nhìn thấy Như Hoa đến công ty, thì ánh mắt anh khựng lại vài giây, cử chỉ cũng dường như có chút lạ lùng. Anh chỉ đáp ngắn gọn: “Ừ”

    Vì thấy anh không muốn nhắc tới chuyện này, nên tôi không đào sâu khi anh đang mệt mỏi. Bỗng anh nói:
    - Em sắp xếp anh gặp bố mẹ em sao rồi? Hôm nào nhớ cho anh biết.
    Tôi liền đáp:
    - Anh đang bận thế này… Để từ từ cũng được mà.

    Anh xua tay:
    - Không được. Công việc anh lo được, không để ảnh hưởng. Em cứ sắp xếp ngày đi. Anh cũng muốn đưa em về gặp bố mẹ anh. Việc này quan trong. Còn chuyện khám em bé, anh xin lỗi mai anh không đi cùng em được. Nhưng anh sẽ sắp xếp tài xế đưa em đi.

    Vì biết anh đang rất nhiều chuyện phải lo, nên tôi cố gắng không để anh phải bận tâm về mình nhiều quá:
    - Anh yên tâm, không sao mà. Em tự lo được. Em có phải là trẻ con nữa đâu. Sắp làm mẹ của trẻ con rồi.

    Anh mỉm cười ấm áp nhìn tôi. Nụ cười ấy trong phút giây thoáng qua, tôi cảm giác như chúng tôi sẽ là một gia đình thật đủ đầy và hạnh phúc.

    ____________

    Hôm sau, tôi đi khám thai một mình. Mẹ có ý muốn đi cùng, nhưng tôi từ chối. Bác sĩ sau khi siêu âm, nói rằng tôi có một túi thai nằm trong tử cung khoảng 6 tuần tuổi. Tôi thắc mắc. Bác sĩ nói rằng tuổi thai tính theo siêu âm, không giống cách tôi tính ngày kinh thông thường. Tôi có đôi chút ngạc nhiên vì xem phim hay TV khi người ta đi khám thai đều thấy siêu âm ra em bé tim đập bình bịch. Nhưng vì tuổi thai quá nhỏ, nên em bé của tôi chưa có gì cả. Bác sĩ bảo quay lại sau 2 tuần nữa.

    Trên đường về, tôi vẫn cảm thấy thật hạnh phúc. Dù chưa rõ hình hài, nhưng được nhìn thấy mang trong mình là một mầm sống, cảm giác trải nghiệm đầu tiên trong cuộc đời này… ngọt ngào vô cùng. Tôi chụp lại kết quả siêu âm và gửi tin nhắn cho anh.

    Anh gửi lại tôi một nụ hôn và trái tim.

    Giữa những bộn bề của cuộc sống với quá nhiều nỗi lo toan, thế giới của riêng tôi bỗng dưng chầm chậm lại, ngọt ngào và bình yên đến lạ.

    Tôi yêu thiết tha khoảng khắc đó. Khoảng khắc mở ra quãng đời đẹp đẽ mà tôi chưa từng nghĩ tới, hình dung đến trước giờ.

    Bạn có thể chưa sẵn sàng để làm mẹ.
    Bạn cũng có thể chưa từng nghĩ rằng mình muốn làm mẹ.

    Nhưng,
    Khi thực sự biết mình đã làm mẹ, bản năng sẽ cho bạn cả mong muốn và cả sự sẵn sàng mà trước đó vốn bạn không hề có.

    _________

    Chiều hôm đó, tôi ở nhà, vì việc đi khám thai nên tôi đã xin nghỉ cả ngày. Bây giờ biết chính xác là em bé mới sáu tuần tuổi, vậy có nghĩa là còn nhiều thời gian nữa, bụng tôi mới to lên, tôi chưa cần nghỉ việc ở nhà quá sớm.

    Bỗng điện thoại tôi reo lên. Một số lạ hiện trên màn hình, không biết là ai? Hay shipper nhỉ? Nhưng tôi có đặt hàng gì đâu?! Tôi liền nghe máy:

    - Alo?

    Đầu dây bên kia, một giọng nữ lớn tuổi ngập ngừng:
    - Cho tôi hỏi, có phải số của cô An Sương không ạ?

    Tôi liền trả lời:
    - Dạ vâng, đúng rồi ạ. Dạ cho hỏi là ai đó ạ?

    Bên kia đáp lại:
    - Chào cô, tôi là mẹ Minh.

    Tôi nhất thời không kịp phản ứng:
    - Dạ Minh nào cơ ạ?

    Giọng bên kia trầm đặc:
    - Nguyễn Hữu Gia Minh

    Tôi giật mình. Là mẹ của Mặt Trời sao? Anh nói sẽ đưa tôi về ra mắt gia đình, sau khi gặp bố mẹ tôi. Nhưng tôi không biết vì sao, mẹ anh, hôm nay, lại gọi cho tôi… đường đột thế này. Hoàn toàn quá bất ngờ.

    Tôi lắp bắp:
    - Dạ… Dạ cháu chào bác ạ.

    Bác gái nhẹ nhàng hỏi:
    - Không biết tôi xin phép gặp cô một lát được không?

    ( Còn nữa )
    _________________

    Ngoại Truyện 3: Cha của cặp sinh đôi

    Như Hoa đến công ty hôm nay vốn không phải để tham gia họp hội đồng quản trị. Vai trò của cô đối với sự kiện này thực chất chẳng có gì quan trọng để phải ra mặt. Nhưng trở trêu thay, bỗng dưng cô lại trở thành kẻ liên quan bất đắc dĩ đến tất cả câu chuyện này, cho dù không muốn.

    Cuối cùng thì, hắn cũng không buông tha cô. Hắn không muốn cho quá khứ ngủ yên?! Bởi vốn dĩ hắn vẫn luôn như thế, là một kẻ ích kỷ đến tận cùng.

    Vậy vì sao cô đã từng yêu hắn đến thế? Yêu bằng tất cả những gì cô có ở những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời?! Vì sao cô đã từng tin hắn đến thế? Tin tưởng tận đến giây phút cuối cùng cũng không tin rằng hắn sẽ ruồng bỏ mẹ con cô.

    Năm ấy, Quân đã có vợ rồi. Không phải là Như Hoa không biết, chỉ bởi cô thiếu nữ đơn thuần năm ấy không cưỡng lại được miệng lưỡi của người đàn ông hào hoa từng trải trước mặt mình. Hắn tâm sự với cô rằng hôn nhân của hắn là một sự sai lầm. Bằng chứng là hai người bọn họ đã ly thân nhiều năm nên không có con. Hắn và vợ đang hoàn tất thủ tục ly dị. Chỉ là hoàn tất thôi, chứ thực ra lâu rồi đã sống riêng.

    Hắn ân cần chu đáo, hắn ngọt ngào, hào phóng, ấm áp và chân tình… Mọi thứ trước mắt Như Hoa lúc ấy rõ ràng là tình yêu, rõ ràng rất đẹp.

    Cho tới ngày cô mang thai, vui mừng báo tin cho hắn, khác với những gì cô chờ mong… Thì hắn lạnh lùng buông câu:
    - Anh đưa em đi phá. Vợ anh cũng đang mang thai rồi. Anh không thể bỏ vợ được.

    Cô tưởng mình nghe nhầm. Nhưng không, hoá ra bao lâu nay cô đã chung chồng với người khác. Thứ cô gái trẻ non nớt năm đó nghĩ là tình yêu hoá ra chỉ là thứ na ná tình yêu nhưng chẳng phải.

    Bởi vốn ngay từ đầu, hắn chưa từng thật lòng yêu cô. Sau này cô mới biết, hắn cũng chưa từng có ý định bỏ vợ.

    Bức tranh mà cô thấy chỉ là một phần giả dối được che đậy kỹ càng bởi những mảng màu rực rỡ.

    Hắn nói cô phiền nhiễu. Nếu cô yêu hắn sao lại muốn phá huỷ cuộc đời hắn? Một điều tra viên đang thăng tiến sẽ ra sao nếu có quan hệ ngoài luồng với một sinh viên trẻ tuổi?! Nhất là khi vợ anh ta đang mang thai?

    Cô muốn huỷ hoại hình ảnh và tương lai của hắn sao? Hắn sắp lên chức, hắn có gia đình hạnh phúc, vợ đảm đang, lại đang mang thai.

    - Cô cho tôi lý do để bỏ mọi thứ vì cô đi?! Nghĩ xem?! Có lý do gì không?! Tôi yêu vợ tôi! Được chưa?!

    Không, hắn nói dối. Người đàn ông như hắn, chẳng thể yêu ai trên cuộc đời này, ngoài chính bản thân mình.

    Nếu Minh không đến và mang cô đi, che chở cho những năm tháng côi cút của mẹ con cô… Thì có lẽ nỗi đau năm ấy đã chôn vùi cả ba mẹ con cô rồi.

    Khi cô mang thai, cô đã nhìn thấy hắn đưa vợ đi khám, tay trong tay rất ngọt ngào… Cảnh tượng ấy cuộc đời này không tài nào cô quên được.

    Hắn không nhận con, cũng ruồng bỏ cô.

    Vậy mà cách đây hai năm, khi hắn được chuẩn đoán có khối u. Hắn đã vội vã tìm đến hai đứa trẻ để đòi quyền lợi làm cha.

    Nhưng nực cười thay, không phải bởi hắn sợ sẽ chết mà vẫn chưa đoàn tụ với con. Hắn chỉ là muốn hai đứa trẻ có cùng huyết thống có thể đi xét nghiệm, để chẳng may nếu cần… hiến gì thì có thêm sự lựa chọn.

    Tất nhiên, dù hắn có chết, cô cũng sẽ không đồng ý. Huống chi, hắn còn nhơn nhơn tự đắc thế kia. Con ruột của mình mà mảy may không chút lo lắng bao năm. Giờ xuất hiện lại mong con thành bùa hộ mệnh cứu sống tấm thân mục rữa của mình? Trên đời này, quả thực, có tồn tại người cha như thế sao?!

    Hắn liên tục uy hiếp cô. Nhưng… Như Hoa không muốn Minh phải bận tâm chuyện này. Cô biết, một kẻ xấu xa rất đáng sợ khi hắn ở vị trí quá cao. Sau bao nhiêu năm, hắn đã không còn là một điều tra viên đơn thuần nữa. Giờ đây, hắn đã là người đứng đầu tổ điều tra án kinh tế. Một kẻ như hắn đã dùng bao nhiêu thủ đoạn để ngồi lên chiếc ghế đó? Liệu có buông tha ai bao giờ?!

    Để hắn không làm phiền đến Minh, để hắn không thể cướp các con cô đi… Điều duy nhất Như Hoa có thể làm, là cùng các con đi thật xa khỏi tầm mà hắn có thể với tay ảnh hưởng tới.

    Đã hai năm rồi, sao hắn chưa bị khối u giết chết? Mà vẫn khoẻ mạnh để ở đây làm rối loạn tất cả mọi thứ thế này?

    Như Hoa không tin là vô tình mà hắn lại là người đứng đầu chỉ đạo điều tra chủ tịch. Không thể tình cờ như thế được… Ai là người đã đứng sau tất cả chuyện này?!

    Một kẻ muốn cái gì là phải có bằng được và sẵn sàng dẫm tất cả những ai cản trở dưới chân mình. Hắn - chắc chắn không phải là người.

    Sai lầm của cô, chính là đã từng yêu thương thật lòng - một con quỷ để cả quãng đời sau này chỉ toàn là hối hận dằn vặt tâm can…

    Nếu biết rằng tình yêu mà ta đã từng có phải trả giá đắt đến vậy, liệu rằng có ai tình nguyện vẫn sẽ can tâm?

    __________

    *LTG:
    - Xin lỗi vì để các bạn đợi lâu. Chắc phải gần 1 tháng nhỉ? Nhưng vì mình bận việc gia đình quá. Mong mọi người thông cảm.
    - Khoảng cách giữa các phần đã khá xa. Vui lòng đọc lại 10 phần trước, để nhập lại vào mạch truyện và hành trình của An Sương nhé!
    - Cám ơn vì đã yêu mến và chờ đợi tác phẩm của mình.

  • han 在 Sammy 山米日常 Facebook 的精選貼文

    2021-09-30 21:58:05
    有 5 人按讚

    超卡哇伊的湯種生吐司來襲(✌️˙˘˙✌️)
    有橘子貓,小棕熊,還有隱藏版,一次都收集!

    我很喜歡樂田的麵包,有時候肚子餓
    搭捷運出站就會遇見 #樂田麵包屋

    自從吃過生吐司後,反而吃不慣一般吐司
    愛上生吐司的綿密濕潤感
    樂田這次推出 #湯種生吐司 造型超萌!
    不用進烤箱,就很好吃,最爽快的吃法就是手撕!
    想吃微酥口感就可以回烤一下。
    再用果醬畫成表情,整個超療癒!

    橘子貓是 #燕麥奶蜂蜜 口味
    從袋子拿出來就飄來濃郁的蜂蜜香
    選用純濃燕麥奶與 #蜂蜜工坊 100%蜂蜜
    馬上吃了一片,好好吃喔!

    小棕熊是 #濃濃巧克力 口味 使用厄瓜多純可可粉、
    法國 VALRHONA 55%巧克力還有巧克力豆
    整個巧克力味超濃~我這個巧克力控 直接愛上!
    根本不用塗醬,巧克力豆會隨著口中溫度融化
    可愛又美味!

    💡還有雙色隱藏版!可以一次吃到綜合口味。
    圖案隨機,有可能遇到小花貓或者棕耳白熊唷!

    💡居然可以「冷凍宅配」,外縣市的朋友們有福了!https://reurl.cc/ZGx1dM
    🚚大台北地區可使用「15公里內當日配送」https://reurl.cc/Gm0XYy�不用出門也買得到喔!

    #HAN食計
    #HANの台北小旅
    #HAN食樂田麵包屋

    #樂田麵包屋 #捷運美食 #台北美食 #湯種麵包 #生吐司 #造型麵包 #貓吐司 #熊吐司 #生食パン #大台北當日送 #麵包宅配

  • han 在 STARMIMI.com Facebook 的精選貼文

    2021-09-30 21:34:41
    有 30 人按讚

    今日得獎同學

    Audrey Han
    Stacy Wu
    Winnie Chen
    Trista Huang
    Amy Lee

    記得有訂單要幫我備註抽中 4層珍珠手鍊喔

    今天分享一樣有抽珍珠手鍊~~~覺得太美~~
    不要吝嗇幫闆娘分享給你身邊好友喲~

  • han 在 醬油Joyu ch. Youtube 的最讚貼文

    2021-09-30 22:13:56

    我會不會被告?
    希望我不會收到傳票

    ---------------------------------------

    ❆ 對神社許願吧 ➫ https://p.ecpay.com.tw/385F71F
     ↳ 誠心許個願,也許真的會實現喔?

    ❆ 趣味表單 ➫ https://reurl.cc/ynd8DM
     ↳ 歡迎分享有趣的事情給我喔!

    ❆ 狐狸神社DC ➫ https://discord.gg/QgeEru6txx
     ↳ 歡迎進來聊天說幹話!

    ❆ 棉花糖 ➫ https://marshmallow-qa.com/soysaucexd
     ↳ 其實我有點電子白癡,但既然辦了我想我會一星期談一次的!

    ❆ Twitter ➫ https://twitter.com/SoysauceXD
     ↳ 好難,都英文我不太會用,但我會盡量發文的!

    --------------------------------------------


    ▻ 聊天室規則 ◅
     ↳ 請不要提到不在聊天室的其他實況主、Vtuber,各位是成熟的大人了。
     ↳ 請不要一進來只顧自己想說的事情,無視台主,不然你的墳頭草會跟山一樣高。
     ↳ 請不要刻意使用惡意、歧視或攻擊性語音,一經發現就地掩埋。
     ↳ 情況允許下,我都會看聊天室留言,但我只有一雙眼睛,請不要造成別人困擾。

    --------------------------------------------

    ❆ 動畫製作 ➫ 舞姬m.H.E(@MNstudio10) https://twitter.com/m_HE00
    ❆ 人物設計 ➫ 桃李(@tori_mcct) https://twitter.com/tori_mcct
    ❆ 模型製作 ➫ Yu Han https://reurl.cc/a9rD87

    --------------------------------------------
    ▻ 方便搜尋的小標記 ◅
    #醬油Joyu #台灣Vtuber #Vtuber

  • han 在 Han涵 Youtube 的最佳解答

    2021-09-29 19:46:32

  • han 在 醬油Joyu ch. Youtube 的最讚貼文

    2021-09-28 21:53:44

    大概是有蒼天的保佑吧~~~~
    或是我自己不斷穿越回來

    ---------------------------------------

    ❆ 對神社許願吧 ➫ https://p.ecpay.com.tw/385F71F
     ↳ 誠心許個願,也許真的會實現喔?

    ❆ 趣味表單 ➫ https://reurl.cc/ynd8DM
     ↳ 歡迎分享有趣的事情給我喔!

    ❆ 狐狸神社DC ➫ https://discord.gg/QgeEru6txx
     ↳ 歡迎進來聊天說幹話!

    ❆ 棉花糖 ➫ https://marshmallow-qa.com/soysaucexd
     ↳ 其實我有點電子白癡,但既然辦了我想我會一星期談一次的!

    ❆ Twitter ➫ https://twitter.com/SoysauceXD
     ↳ 好難,都英文我不太會用,但我會盡量發文的!

    --------------------------------------------


    ▻ 聊天室規則 ◅
     ↳ 請不要提到不在聊天室的其他實況主、Vtuber,各位是成熟的大人了。
     ↳ 請不要一進來只顧自己想說的事情,無視台主,不然你的墳頭草會跟山一樣高。
     ↳ 請不要刻意使用惡意、歧視或攻擊性語音,一經發現就地掩埋。
     ↳ 情況允許下,我都會看聊天室留言,但我只有一雙眼睛,請不要造成別人困擾。

    --------------------------------------------

    ❆ 動畫製作 ➫ 舞姬m.H.E(@MNstudio10) https://twitter.com/m_HE00
    ❆ 人物設計 ➫ 桃李(@tori_mcct) https://twitter.com/tori_mcct
    ❆ 模型製作 ➫ Yu Han https://reurl.cc/a9rD87

    --------------------------------------------
    ▻ 方便搜尋的小標記 ◅
    #醬油Joyu #台灣Vtuber #Vtuber

你可能也想看看

搜尋相關網站